Monday, June 30, 2014

Hai cha con 'người rắn' ở Quảng Nam

Căn bệnh khiến chân tay anh Nguyễn Đình Nhi và con trai Nguyễn Đình Vương (trú xã Tam Anh Bắc, Núi Thành, Quảng Nam) co quắp, toàn thân nổi như vảy rắn, chảy máu.

Tâm sự của cha con người rắn ở Quảng Nam
Đi qua đoạn đường quanh co đầy cỏ dại, mới đến căn nhà cấp 4 cũ kỹ, không có cửa che chắn. Lần đầu tiên nhìn thấy khách lạ, anh Nhi ngại ngùng mời vào nhà, còn đứa con trai thì chạy trốn. Phải cố gắng thuyết phục, chúng tôi mới được trò chuyện với cả 2 cha con.

Anh Nhi cho biết anh không hiểu vì sao mình lại mắc căn bệnh lạ kỳ này. Toàn thân nổi màu ửng hồng, ngứa ngáy, vảy trắng như cá, gãi thì bong tróc chảy máu. Chân, tay đều co quắp không làm được việc gì. 

Cha con anh Nhi bị căn bệnh lạ, người nổi vảy như rắn, cá.
Từ khi sinh ra, chân anh có một đường thẳng màu trắng như đốm rồi bắt đầu lan dần ra. Năm 1999, anh Nhi lấy vợ là chị Lê Thị Phượng. Cũng năm này, anh thấy ngứa ngáy toàn thân và da bắt đầu nứt nẻ, nổi vảy. Gia đình vì quá nghèo nên không thể đi chữa trị bệnh.

Năm 2002, vợ chồng anh Nhi sinh con trai đầu lòng là Nguyễn Đình Vương. Đến khoảng 1 tuổi, chân tay cháu Vương cũng bắt đầu có triệu chứng giống như cha. 
Lúc này, anh Nhi phát bệnh nặng, toàn thân nổi vảy, chảy máu phải nằm một chỗ. Chị Phượng thấy 2 cha con cùng mắc bệnh lạ nên không chịu nổi cú sốc, đau ốm liên miên rồi phát bệnh tâm thần phải đưa ra bệnh viện điều trị.

Sau 3 năm điều trị tại bệnh viện Tâm thần Quảng Nam, chị Phượng không khỏi nên đưa về nhà mẹ đẻ tại xã Tam Thạnh để chăm sóc. Cha con anh Nhi phải nương tựa nhau sống với căn bệnh lạ, hàng xóm xung quanh bắt đầu có nhiều lời dị nghị. 

"Cháu muốn được đi học!" 
Đó là ước mơ hơn 7 năm qua của cháu Vương. Anh Nhi cho biết: “Vương lên 5 tuổi, tôi có đưa con ra trường để xin học 3 lần nhưng nhà trường không nhận. Bởi họ sợ căn bệnh của con tôi sẽ lây cho các cháu khác. Họ bảo tôi phải đi xét nghiệm máu. Nếu chứng tỏ bệnh không lây thì mới có thể xét cho Vương đi học. Nhưng điều kiện không có, cái ăn cái mặc là nỗi lo hàng ngày thì sao tôi có thể…”, anh Nhi cho biết.

Vương năm nay 12 tuổi. Theo quan sát của chúng tôi, cháu có biểu hiện bệnh giống anh Nhi. Hai tay, chân xuất hiện vảy cá, da ửng hồng, bong tróc, chảy máu. Do không được đi học nên cháu không biết chữ, sợ sệt, trốn tránh người lạ. 
Tuy không đi học nhưng Vương rất thích vẽ. Không ai hướng dẫn nhưng cháu có thể vẽ được rất nhiều bức tranh rất đẹp. 

Mặc dù không đi học, chưa biết chữ nhưng Vương vẽ rất đẹp.
"Cháu rất muốn được đi học, được vẽ. Cháu ước mình có hộp bút chì màu, có giấy để vẽ chú ạ! Ai gặp cháu cũng tránh xa, không bạn bè nào chơi với cháu cả…”, Vương hồn hiên nói. 
Khi được hỏi niềm mong muốn của mình, anh Nhi tâm sự: “Chỉ mong cho con trai được chữa bệnh, đi học kiếm lấy cái chữ, vui đùa hồn nhiên được như bạn bè thôi!”
Ông Huỳnh Văn Thư, trưởng thôn An Lương, cho biết: “Hai cha con anh Nhi bị căn bệnh lạ không rõ nguyên nhân. Người vợ vì nỗi đau đó mà phát bệnh tâm thần. Anh Nhi mất sức lao động, không thể làm được việc gì, con trai cũng không được đi học. Đây là nỗi đau lớn với một gia đình tại địa phương. Hơn 9 năm qua, chính quyền xét cho anh vào hộ nghèo để hỗ trợ”.

No comments:

Post a Comment